Tốn Phong đắc mộng chí dữ ngã khán nhân thuật ngâm, tịnh ký 巽峰得夢誌與我看因述吟並寄
Nhớ ai mà biết nói cùng ai
Rằng chữ đồng ta quyết một hai.
Hoa liễu vui đâu mình dễ khéo,
Non sông dành giả nợ còn dài.
Chén tình dầu nhẫn lâu mà nhạt
Giải ước nguyền âu thắm chẳng phai.
Đầy đoạ duyên trần thôi đã định,
Xương giang duềnh[1] để ngắm tương lai.