Đọc cho Chiêu Hổ hoạ

Tác giả: Hồ Xuân Hương | Năm sáng tác: Chưa rõ

Những bấy lâu nay luống nhắn nhe,
Nhắn nhe toan những sự gầm ghè[1].
Gầm ghè nhưng vẫn còn chưa dám,
Chưa dám cho nên phải rụt rè.

Trích dẫn:
(Theo bản khắc 1921)

Khảo dị:

- Bản Quốc văn tùng ký

Xuân Hương xướng

Từ bấy lâu nay những nhắn nhe,
Nhắn nhe toan những sự gùn ghè.
Gùn ghè nhưng vẫn còn chưa dám,
Chưa dám cho nên phải rụt rè.

- Bản Xuân Hương thi sao

Xuân Hương hoạ vận (sách cho đây là bài hoạ)

Nào có xa gì phải nhắn nhe,
Nhắn nhe ý lại muốn gùn ghè.
Gùn ghè nhưng lại tình không dám,
Không dám cho nên phải rụt rè.

- Bản Tạp thảo tập

Xuân Hương hoạ vận (sách cho đây là bài hoạ)

Đấy có xa đâu phải nhắn nhe,
Nhắn nhe ý lại muốn gùn ghè.
Gùn ghè nhưng lại tình không dám,
Không dám cho nên phải rụt rè.

Bài hoạ của Chiêu:

- Bản khắc 1922

Chiêu hoạ lại

Hỡi hỡi cô bay tớ bảo nhe,
Bảo nhe không được gậy ông ghè.
Ông ghè chẳng vỡ ông ghè mãi,
Ghè mãi rồi lâu cũng phải rè.

- Bản Quốc văn tùng ký

Chiêu Hổ đáp

Hỡi hỡi cô bay tớ bảo nhe,
Bảo nhe không được gậy ông ghè.
Ông ghè chẳng vỡ ông ghè mãi,
Ghè mãi lâu lâu cũng phải rè.

- Bản Xuân Hương thi sao

Quan Chiêu Hổ xướng vận (sách cho đây là bài xướng)

Hỡi hỡi cô Hương lại bảo nhe,
Bảo nhe không được ắt ta ghè.
Ta ghè không được ta ghè mãi,
Ghè mãi lâu lâu cũng phải rè.

- Bản Tạp thảo tập

Quan Chiêu Hổ xướng vận (sách cho đây là bài xướng)

Hỡi hỡi cô Hương lại bảo nhe,
Bảo nhe không được ắt ta ghè.
Ta ghè không được ta ghè mãi,
Ghè mãi thời lâu cũng phải rè.

Chú thích:

[1]
Chỉ thái độ gây sự, có phần hơi hung hăng, còn “gùn ghè” chỉ việc gạ gẫm này nọ

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

Thẻ: