Nước Đằng

Tác giả: Hồ Xuân Hương | Năm sáng tác: Chưa rõ

Bài “Nước đằng” của Hồ Xuân Hương là lời oán trách sâu cay về số phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến, mượn hình ảnh dòng nước để bày tỏ nỗi niềm trôi nổi, vô định.

Đằng quốc[1] xưa nay vốn nhỏ nhen,
Lại còn Tề Sở ép hai bên.
Ngảnh mặt sang Tề e Sở giận,
Quay đầu về Sở sợ Tề ghen.

Nước Đằng - Hồ Xuân Hương

 

Xem thêm >>> Mời khách ăn trầu 

Trích dẫn:

(Theo bản khắc 1921)

Theo bản khắc 1921, nguyên tựa đề bài thơ: Thích Đằng tiểu quốc dã, gián ư Tề Sở, sự Tề hồ, sự Sở hồ tứ cú. Do quá dài dòng nên ghi theo bản khắc 1922.

Khảo dị:

- Bản khắc 1922

Nước Đằng

Đằng quốc xưa nay vốn nhỏ nhen,
Lại thêm Tề Sở ép hai bên.
Ngảnh mặt sang Tề e Sở giận,
Quay đầu về Sở sợ Tề ghen.

 

Chú thích:

  • [1] Tên một nước chư hầu thời Xuân Thu (khoảng năm 722 trước CN).

 

Thẻ: