Phiếm chu ngoạn nguyệt (Giong thuyền chơi trăng)
Hà đông[1] một dải nước trong veo,
Lãng đãng thuyền tình chở nặng chèo.
Gợn sóng nhấp nhô tăm cá lội,
In dòng chấp chới mảnh trăng gieo.
Muốn trôi thơ lá[2] mà than thở,
Phải mượn tin băng[3] để dập dìu.
Cây cỏ thêm buồn lòng nước cũ,
Ái ân lạnh lẽo biết bao nhiêu.