Mạn thuật bài 2 (Tiêu sái) Bài 51

Tác giả: Nguyễn Trãi | Năm sáng tác: Chưa rõ

Ngẫm ngợi sơn lâm lẫn thị triều,
Nào đâu là chẳng đất Đường Nghiêu.
Người tham phú quý người hằng trọng,
Ta được thanh nhàn ta xá yêu.
Nô bộc ắt còn hai rặng quít[1],
Thất gia chẳng quản một con lều.
Miễn là tiêu sái qua ngày tháng,
Lộc được bao nhiêu ăn bấy nhiêu.

Trích dẫn:
Bản ở trên theo Nguyễn Trãi toàn tập, được xếp là bài Mạn thuật thứ 2 (Tiêu sái) của Nguyễn Trãi.

Trình quốc công Nguyễn Bỉnh Khiêm thi tập (AB.635), Bạch Vân Am thi tập (AB.157), Trình quốc công Bạch Vân Am thi tập (AB.309) chép bài thơ này là của Nguyễn Bỉnh Khiêm, được xếp là bài thứ 51 trong Bạch Vân quốc ngữ thi tập, với nội dung:

Gẫm kỹ sơn lâm miễn thị triều,
Nào đâu là chẳng đất Đường, Nghiêu.
Người tham phú quý, người hằng trọng,
Ta được thanh nhàn, ta yêu.
Song nhật hãy còn hai rặng quít,
Thất gia chăng hết một căn lều.
Miễn là tiêu sái qua ngày tháng,
Lộc bao nhiêu ăn bấy nhiêu.

- Song nhật: Có sách đọc là “song viết”, còn nhiều tranh cãi, chưa rõ nghĩa.

Chú thích:

[1]
Lý Xung 李衝 (Tam Quốc chí 三國志) trồng một nghìn gốc quýt, bảo con rằng: “Ngô hữu mộc nô thiên đầu” 吾有木奴千頭 (Ta có một nghìn cây làm tôi tớ).

[Thông tin 2 nguồn tham khảo đã được ẩn]

Thẻ: