Thơ tiếc cảnh bài 5
Hõi kẻ biên xanh chớ phụ người,
Thức xuân kể được mấy phen lười.
Vì thu cho nhẫn đầu nên bạc,
Chưa dễ ai đà ba bảy mươi.
Hõi kẻ biên xanh chớ phụ người,
Thức xuân kể được mấy phen lười.
Vì thu cho nhẫn đầu nên bạc,
Chưa dễ ai đà ba bảy mươi.