Mắc Hoạn Thư mưu độc Hoạn Thư ghen
Chị Hoạn ghen tuông cũng khác đời,
Cơ duyên lỏng lẻo buộc chân người.
Cánh buồm mặt bể vừa êm sóng,
Vó ký[1] chân đèo bỗng đến nơi.
Con ở[2] ngẩn ngơ nhìn mặt chủ[3],
Nhà thầy[4] tưng hửng mất đồ chơi.
Ông trời rõ khéo chua cay nhỉ,
Một cuộc bày ra cũng nực cười.