Bảo kính cảnh giới bài 15
Đồng bào cốt nhục nghĩa càng bền,
Cành Bắc cành Nam một cỗi nên.
Điền địa chớ tham hơn bỏ ải[1],
Nhân luân mựa[2] lấy dưới làm trên.
Chân tay dầu đứt bề khôn nối,
Xống áo chẳng còn mô dễ xin!
Ở thế nhịn nhau muôn sự đẹp,
Cương nhu cũng biết hết hai bên.