Đưa đò Qua sông phụ sóng
Bài thơ “Qua Đò” của Hồ Xuân Hương mượn hình ảnh người con đò, dòng sông và ngọn sóng để ẩn dụ chuyện ái ân nam nữ, thể hiện lối thơ tục mà thanh, dí dỏm, đồng thời bộc lộ khát vọng yêu đương và hạnh phúc lứa đôi của con người.
Chú lái kia ơi, biết chú rồi,
Qua sông rồi lại đấm ngay bòi!
Chèo ghe vừa khỏi dòng sông ngược,
Đấm cọc ngay vào ngấn nước xuôi.
Mới biết lên bờ đà vỗ đít,
Nào khi giữa khúc đã co vòi[1].
Chuyến đò nên nghĩa sao không nhớ?
Sang nữa hay là một chuyến thôi?
Xem thêm >>> Già kén kẹn hom