Khóc Tổng Cóc
“Khóc Tổng Cóc” là một bài thơ nổi tiếng và đặc biệt của Hồ Xuân Hương, thể hiện tình cảm vừa đau xót, vừa mỉa mai và đầy bản lĩnh khi bà mất người chồng thứ hai – một viên Tổng Cóc (Tổng là chức quan cấp thấp thời xưa, tương đương xã trưởng).
Hỡi chàng ôi hỡi chàng ôi,
Thiếp bén duyên chàng có thế thôi.
Nòng nọc đứt đuôi từ đây nhé,
Nghìn vàng khôn chuộc dấu bôi vôi[1].
Xem thêm >>> Khóc Tổng Cóc