Khóc Tổng Cóc

Tác giả: Hồ Xuân Hương | Năm sáng tác: Chưa rõ

“Khóc Tổng Cóc” là một bài thơ nổi tiếng và đặc biệt của Hồ Xuân Hương, thể hiện tình cảm vừa đau xót, vừa mỉa mai và đầy bản lĩnh khi bà mất người chồng thứ hai – một viên Tổng Cóc (Tổng là chức quan cấp thấp thời xưa, tương đương xã trưởng).

 

Hỡi chàng ôi hỡi chàng ôi,
Thiếp bén duyên chàng có thế thôi.
Nòng nọc đứt đuôi từ đây nhé,
Nghìn vàng khôn chuộc dấu bôi vôi[1].

Khóc Tổng Cóc

 

Xem thêm >>> Khóc Tổng Cóc

Trích dẫn:

(Theo bản khắc 1921)

Khảo dị:

- Bản Quốc văn tùng ký

Khóc chàng Tổng Cóc

‡ Chàng ơi ới hỡi hỡi chàng ôi,
‡ Lửa hương mới bén ‡ nửa năm trời.
Nòng nọc đứt đuôi từ đây nhé,
Nghìn vàng khôn chuộc ‡ giống bôi vôi.

- Bản Xuân Hương thi sao

Khấp phu quân danh Cai Cóc

‡ Chàng ôi chàng ‡ hỡi hỡi chàng ôi,
Thiếp bén duyên chàng có thế thôi.
Nòng nọc đứt đuôi từ đây nhé,
Nghìn vàng khôn chuộc ‡ giống bôi vôi.

- Bản Tạp thảo tập

Khấp Cai Cóc

‡ Chàng ôi chàng ‡ hỡi hỡi chàng ôi,
Thiếp bén duyên chàng có thế thôi.
Nòng nọc đứt đuôi từ đây nhé,
Nghìn vàng khôn chuộc dấu bôi vôi.

- Bản Xuân Hương thi vịnh

Khấp phu Cai tổng Cóc

‡ Chàng Cóc ôi chàng ‡ Cóc ôi,
Thiếp bén duyên chàng có thế thôi.
Nòng nọc đứt đuôi từ đây nhé,
Nghìn vàng khôn chuộc dấu bôi vôi.

 

Chú thích:

  • [1] Theo truyện cổ tích dân gian, Ngọc Hoàng mở khoa thi, các loài cá đua nhau đến. Cóc cũng đến nhưng vì không có vây, không có đuôi như loài cá nên quan chánh chủ khảo không cho dự thi. Cóc cãi rằng vốn trước cũng có đuôi (lúc còn là nòng nọc) nhưng sau rụng mất. Quan chánh chủ khảo nổi giận, cho là cóc cãi bướng, bèn sai lính nọc ra đánh bẹt đầu, bôi vôi vào rồi đuổi về.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

Thẻ: