Nguyệt hỡi đê mê
Bài “Nguyệt hỡi đê mê” là lời tâm sự đầy cảm xúc của Hồ Xuân Hương, mượn ánh trăng làm bạn để giãi bày nỗi cô đơn, khát khao tình yêu và sự đồng cảm.
Nguyệt hỡi đê mê mấy buổi nay,
Vắng tình đây những ngẩn ngơ thay.
Trà pha liên tử[1] mà không chuộng,
Rượu chuốc bồ đào[2] cũng chẳng say.
Giấc bướm mơ màng hơi trống điểm,
Hồn mai[3] phảng phất tiếng sênh[4] bay.
Tình chung ai có hay chăng tá,
Con tạo ghen chi những quấy rầy.
Xem thêm >>> Ký tao nương Mộng Lan