Nguyệt hỡi đê mê
Nguyệt hỡi đê mê mấy buổi nay,
Vắng tình đây những ngẩn ngơ thay.
Trà pha liên tử[1] mà không chuộng,
Rượu chuốc bồ đào[2] cũng chẳng say.
Giấc bướm mơ màng hơi trống điểm,
Hồn mai[3] phảng phất tiếng sênh[4] bay.
Tình chung ai có hay chăng tá,
Con tạo ghen chi những quấy rầy.