Phiếm chu ngoạn nguyệt (Giong thuyền chơi trăng)
“Phiếm chu ngoạn nguyệt” (hay “Giông thuyền chơi trăng”) của Hồ Xuân Hương là một bài thơ tả cảnh một người chèo thuyền ra giữa sông để ngắm trăng, nhưng qua đó cũng thể hiện những cảm xúc sâu sắc và triết lý về sự tự do, khát khao tìm kiếm hạnh phúc và sự yên bình trong cuộc sống.
Hà đông[1] một dải nước trong veo,
Lãng đãng thuyền tình chở nặng chèo.
Gợn sóng nhấp nhô tăm cá lội,
In dòng chấp chới mảnh trăng gieo.
Muốn trôi thơ lá[2] mà than thở,
Phải mượn tin băng[3] để dập dìu.
Cây cỏ thêm buồn lòng nước cũ,
Ái ân lạnh lẽo biết bao nhiêu.
Xem thêm >>> Quả mít