Vịnh núi An Lão

Tác giả: Nguyễn Khuyến | Năm sáng tác: Chưa rõ

Mặt nước mênh mông nổi một hòn,
Núi già nhưng tiếng vẫn còn non,[1]
Mảnh cây thưa thớt đầu như trọc,
Ghềnh đá long lay ngấn chửa mòn.
Một [2] về đâu xa thẳm thẳm,
Nghìn nhà trông xuống bé con con.
Dẫu già đã hẳn hơn ta chửa?
Chống gậy lên cao bước chửa chồn[3]!

Thể loại:
Trích dẫn:
Rút từ Quốc văn tùng ký (AB.383), Nam âm thảo (VHv.2381).

Chú thích:

[1]
Tác giả chơi chữ, tên núi là An Lão (lão: già) nhưng người ta thường nói “núi non”:

Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
Núi bao nhiêu tuổi gọi là núi non?

[2]
Con thuyền.

» Có 4 bài cùng chú thích:
[3]
Có bản chép là “gối chẳng chồn”.

[Thông tin 2 nguồn tham khảo đã được ẩn]

Thẻ: