Vịnh nước lụt
Tỵ trước[1] Tỵ này[2] chục lẻ ba,
Thuận dòng nước cũ lại bao la.
Bóng thuyền thấp thoáng dờn trên vách,
Tiếng sóng long bong vỗ trước nhà.
Bắc bậc người còn chờ chúa đến,[3]
Đóng bè ta phải rước vua ra.[4]
Sửa sang việc nước cho yên ổn,
Trời đã sinh ta ắt có ta.