Vịnh xuyên cổ (Vịnh trống thủng)

Tác giả: Hồ Xuân Hương | Năm sáng tác: Chưa rõ

“Vịnh Xuyên cổ” của Hồ Xuân Hương mượn hình ảnh vật xưa để bày tỏ nỗi niềm sâu kín, phản ánh thân phận, khát vọng sống và cá tính mạnh mẽ của nữ sĩ.

 

Của tôi bưng bít vẫn ngùi ngùi[1],
Nó thủng vì chưng cũng nặng dùi.
Ngày vắng trên lầu dăm bảy lúc,
Đêm thanh dưới gác một đôi hồi.
Khi khoan chưa chán thời khi nhặt[2],
Đánh đứng không thôi lại đánh ngồi.
Nhắn nhủ ai về thương đến mấy,
Thịt da ai cũng thế mà thôi.

Vịnh xuyên cổ (Vịnh trống thủng) - Hồ Xuân Hương

 

Thể loại:
Trích dẫn:

(Theo bản Tạp thảo tập)

Khảo dị:

- Bản Xuân Hương thi sao

Của tôi bưng bít vẫn ngùi ngùi,
Nó thủng vì chưng  kẻ nặng dùi.
Ngày vắng trên lầu dăm bảy lúc,
Đêm thanh  khoan nhặt một đôi hồi.
Khi khoan chưa chán thời khi nhặt,
Đánh đứng không thôi lại đánh ngồi.
Nhắn nhủ ai về thương đến mấy,
Thịt da ai cũng thế mà thôi.

Chú thích:

  • [1] Có nghĩa là động lòng thương nhớ. Các bản quốc ngữ đọc “bùi ngùi” là không đúng âm, vì cả hai chữ Nôm đều viết như nhau.
  • [2] Từ cổ, khoan là chậm, thư thả; nhặt là mau, gấp gáp.
Thẻ: