Vọng Tây Hồ hoài hữu

Tác giả: Hồ Xuân Hương | Năm sáng tác: Chưa rõ

“Vọng Tây Hồ hoài hữu” của Hồ Xuân Hương thể hiện nỗi nhớ bạn cũ, cảm xúc u hoài trước cảnh Tây Hồ, ẩn chứa tâm trạng cô đơn và khát khao tri kỷ.

Phong cảnh Tây Hồ chẳng khác xưa,
Người đồng châu[1] trước biết bao xa.
Nhật Tân đê lở nhưng còn lối,
Trấn Bắc[2] rêu phong vẫn ngấn thơ.
Nọ vực Trâu Vàng[3] trăng nhạt bóng,
Kìa non Phượng Đất[4] khói tuôn mờ.
Hồ kia thăm thẳm sâu dường mấy,
So dạ hoài nhân chửa dễ vừa.

Vọng Tây Hồ hoài hữu - Hồ Xuân Hương

Xem thêm >>> Vô âm nữ

Thể loại:
Trích dẫn:

(Theo bản khắc 1914)

Theo bản khắc thì tựa đề là chữ Hán Vọng Tây Hồ hoài hữu (Ngắm Tây Hồ nhớ bạn), phần thơ là chữ Nôm.

Khảo dị:

- Bản Xuân Hương thi vịnh

Tây Hồ

Phong cảnh Tây Hồ chẳng khác xưa,

Người đồng châu trước biết bao xa.

Người đồng châu trước biết bao giờ.

Nhật ‡ Chiêu đê lở nhưng còn ‡ lối.

Nọ vực Trâu Vàng trăng nhạt bóng,

Kìa non Phượng Đất khói tuôn mờ.

Hồ kia thăm thẳm sâu dường mấy,

So dạ hoài nhân chửa dễ vừa.

(Nhật Chiêu: tên cổ của Nhật Tân)

Chú thích:

  • [1] Cùng một vùng dân cư, cùng khu vực hành chính; người đồng châu là chỉ người cùng quê hương.
  • [2] Chùa Trấn Quốc.
  • [3] Theo truyền thuyết, quốc sư thời Lý là Không Lộ đúc một quả chuông rất lớn, khi đánh lên, trâu vàng phương Bắc tưởng tiếng mẹ gọi, bèn chạy lồng sang nước Nam, đến chỗ sau là Hồ Tây, nó quần đảo mãi đất sụp thành hồ, nên có tên Hồ Trâu Vàng.
  • [4] Chỉ khu đất theo thuyết phong thuỷ gọi là đảo Phượng Chuỷ (mỏ phượng) nằm ở khu vực nay là trường Chu Văn An. Xưa đảo Phượng Chuỷ hướng mỏ vào đền Quán Thánh như thế phượng chầu.
Thẻ: